VÔ TƯỚNG TỤNG. (Trích Pháp Bảo Đàn kinh - Lục tổ Huệ Năng)


*************************(卍) **************************** DỊCH NGHĨA * * * Này Thiện tri thức, tôi (nguyên chỉ Lục tổ) có một bài tụng Vô Tướng, mỗi người phải tụng lấy, người tại gia, người xuất gia chỉ y đây mà tu, nếu không tự tu, chỉ ghi nhớ lời của tôi thì cũng không có ích gì. Nghe tôi tụng đây: Thuyết thông và tâm thông Như mặt trời giữa không. Chỉ truyền pháp kiến tánh, Ra đời phá tà tông. Pháp vốn không đốn, tiệm. Mê ngộ vốn chậm mau. Chỉ môn Kiến tánh ấy, Người ngu dễ thấu đâu. Pháp tuy muôn ngàn lối, Quy về chỉ một thôi. Trong nhà phiền não tối, Trí tuệ phải thường soi. Tà đến phiền não tới, Chánh về phiền não trừ. Chánh tà đều dẹp sạch, Thanh tịnh đến tột cùng. Tự tánh vốn Bồ Đề, Khởi tâm tức là vọng. Tịnh tâm ở trong vọng, Niệm chánh không ba chướng. Người đời muốn tu đạo, Tất cả đều chẳng ngại. Thường tự thấy lỗi mình, Với đạo tức tương ưng. Muôn loài tự có đạo, Mỗi mỗi chẳng ngại nhau, Ngoài tâm đi tìm đạo, Suốt đời chẳng thấy đạo. Lang thang suốt một đời, Rột cục rồi ảo não. Muốn được thấy chơn đạo, Hạnh chánh tức là đạo. Nếu tự chẳng đạo tâm, Đen tối chẳng thấy đạo. Nếu là người thật tu, Không tìm lỗi thế gian. Nếu mình tìm lỗi người, Tự mình thành có lỗi. Người quấy ta chẳng quấy, Thấy quấy thành tự lỗi. Hễ bỏ tâm chấp quấy, Phiền não tự tan rã. Thương ghét chẳng bận lòng. Nằm duỗi hai chân ngủ Muốn giáo hóa giúp người Tự phải có phương tiện. Khiến họ hết nghi ngờ, Tức là tự tánh hiện. Phật pháp tại thế gian, Chẳng rời thế gian giác. Lìa thế tìm Bồ Đề, Khác nào tìm sừng thỏ. Chánh kiến gọi xuất thế, Tà kiến gọi thế gian. Tà chánh đều dẹp sạch, Tánh Bồ Đề rõ ràng. Tụng này là đốn giáo, Cũng gọi đại pháp thiền. Tâm mê trải nhiều kiếp Tâm ngộ sát na liền. Tổ lại bảo: “Nay ở chùa Đại Phạm nói pháp đốn giáo này, khắp nguyện cả pháp giới chúng sanh ngay lời nói này đều được thấy tánh thành Phật.”... * * * NGUYÊN ÂM * * * Thuyết thông cập tâm thông, Như nhật xử hư không, Duy truyền kiến tánh pháp, Xuất thế phá tà tông. Pháp tức vô đốn tiệm, Mê ngộ hữu trì tật, Chỉ thử kiến tánh môn, Ngu nhân bất khả tất. Thuyết tức tuy vạn ban, Hợp lý hoàn qui nhất, Phiền não ám trạch trung, Thường tu sanh tuệ nhật. Tà lai phiền não chí, Chánh lai phiền não trừ, Tà chánh câu bất dụng, Thanh tịnh chí vô dư. Bồ-đề bản Tự tánh, Khởi tâm tức thị vọng, Tịnh tâm tại vọng trung, Đãn chánh vô tam chướng. Thế nhân nhược tu đạo, Nhất thiết tận bất phòng, Thường tự kiến kỷ quá, Dữ đạo tức tương đương. Sắc loại tự hữu đạo, Các bất tương phòng não, Ly đạo biệt mích đạo, Chung thân bất kiến đạo. Ba ba độ nhất sanh, Đáo đầu hoàn tự áo, Dục đắc kiến chân đạo, Hạnh chánh tức thị đạo. Tự nhược vô đạo tâm, Ám hạnh bất kiến đạo, Nhược chân tu đạo nhân, Bất kiến thế gian quá. Nhược kiến tha nhân phi, Tự phi khước thị tả, Tha phi ngã bất phi, Ngã phi tự hữu quá. Đãn tự khước phi tâm, Đả trừ phiền não phá, Tắng ái bất quan tâm, Trường thân lưỡng cước ngọa. Dục nghĩ hóa tha nhân, Tự tu hữu phương tiện, Vật linh bỉ hữu nghi, Tức thị Tự tánh hiện. Phật pháp tại thế gian, Bất ly thế gian giác, Ly thế mích Bồ-đề, Kháp như cầu thố giác. Chánh kiến danh xuất thế, Tà kiến thị thế gian, Tà chánh tận đả khước, Bồ-đề tánh uyển nhiên. Thử tụng thị đốn giáo, Diệc danh đại pháp thuyền, Mê văn kinh lụy kiếp, Ngộ tắc sát-na gian.




0 comments:

Đăng nhận xét